Bài văn điểm 10 về mẹ

      158

♥♥♥ Giống như tình yêu, mái ấm gia đình luôn là vĩnh hằng khi trái đất vẫn tiếp tục sinh ra bé người để cho họ dù ngang dọc trời khu đất vẫn cứ trở lại trước sóng gió cuộc đời. Ở kia mẹ luôn là ngọn lửa ấm, là linh hồn thổi vào đời con sự khôn lớn bằng yêu thương vô hạn bến, bằng chắt chiu cùng tảo tần. Để cho dù đi khắp cầm gian, bé có gặp bao nhiêu điều hay, lẽ đề xuất cũng chẳng thể sánh được với tấm lòng trời biển của chị em và con nhận ra một điều : " Trên thế gian này, không người nào bằng được mẹ. Mẹ đó là tất cả của cuộc đời con." ♥♥♥

*

Hãy thuộc yome.vn trải qua những cung bậc cảm hứng về bà bầu cùng 9 bài bác văn sau đây các bạn nhé:

Bài văn 1


Mục lục câu chữ

“ Mẹ là người có thể nắm thế tất cả những ai khác, nhưng không có ai có thể nỗ lực được vị trí của mẹ”

"Gửi đến bà mẹ người con luôn luôn yêu với kính trọng!

Cảm ơn bà mẹ đã sinh nhỏ ra bên trên đời, đã yêu yêu đương và quan tâm cho con.

Bạn đang xem: Bài văn điểm 10 về mẹ

Con cầu mãi được bên Mẹ

Mong mẹ luôn trẻ trung và tràn đầy năng lượng để nhỏ được mãi bên mẹ

Cảm ơn chị em đã mất mát vì con rất nhiều

Tình yêu thương của mẹ, thứ tình yêu không buộc phải báo đáp

"Cảm ơn mẹ, cảm ơn người mẹ ..."

““Con dù lớn vẫn là con của mẹĐi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”


“ Mẹ là người có thể vậy thế tất cả những ai khác, nhưng không có ai có thể vậy được vị trí của mẹ”

Cuộc đời là 1 chuỗi những câu hỏi và nhỏ sẽ không chấm dứt hỏi mẹ ạ. Lý do dễ dàng và đơn giản là cũng chính vì con là bé của bà bầu và con rất cực nhọc vượt vượt được vòng tay của mẹ.

Mọi bạn chúng ta người nào cũng được hiện ra và khủng lên trong vòng tay chăm sóc của mẹ hiền. Vẫn biết mặt mình tất cả biết bao nhiêu người thân trong gia đình yêu - mang đến trường ta có đồng đội thân thương, gồm ngôi ngôi trường thương mến, gồm thầy cô mến thương hằng ngày vỗ về, bảo ban ... Nhưng chắc chắn chẵn tất cả ai không cảm thấy được tình thương yêu đầy ắp, nồng nóng của người mẹ hiền theo ta đến suốt cuộc sống là cao siêu nhất.

Tình yêu đó cứ béo dần theo năm tháng, đến bây giờ khi bước chân vào đại học ta new phần nào hiểu được tình thân thiêng liêng của mẹ.

Một sớm mai thức dậy, ta đã cảm thấy được bàn tay bà mẹ hiền ấp ôm đêm qua, thay cơm buổi sáng trước lúc ta mang đến trường. Khi ta vào lớp, bàn tay bà bầu lại tần tảo nắng mưa xung quanh nương rẫy lo đến ta buổi cơm trắng thường nhật, từng mãnh áo ấm một trong những tiết trời lập đông. Cứ thế, tình chủng loại tử luôn hiện hữu, cứ mãi chở che, mơn trớn, vỗ về, yêu thương, trìu thích trên mỗi nẻo đường bé đến lớp.Tất cả người mẹ sẽ luôn là người dành trọn mọi sự yêu thương chăm sóc quan lại tâm và lo lắng đến các nhỏ của mình và mẹ em cũng không ngoại lệ.

Mẹ đã làm bao nhiêu việc dù mệt mỏi, bao nhọc nhằn mẹ chịu đựng mà chẳng bao giờ than vãn nửa lời. Mẹ luôn là người lắng nghe con tâm sự, cho nhỏ những lời khuyên. Nhưng nhiều lúc bé vẫn làm mẹ buồn, mẹ lo lắng.Mới ngày nào nhỏ vừa nhận giấy báo đậu đại học, vậy mà giờ đã học gần 2 năm rồi. Ngày đó, mẹ khuyên bé đi học, cố gắng học hành sau này kiếm 1 công việc ổn định. Mẹ luôn động viên nhỏ trong mọi hoàn cảnh. Đi học xa nhà nhiều lúc nhớ cơm mẹ nấu, nhớ những lúc mẹ cằn nhằn vì nhỏ làm không đúng điều gì đó.

Đôi bàn tay mẹ ngày càng chai sạn, hằn lên đó là những vết nứt vì làm bao việc chăm lo mang lại gia đình. Bao nhiêu vết là bấy nhiêu vất vả gian khó của mẹ. Mẹ em là như vậy đó. Luôn yêu thương và dành những điều tốt đẹp đến các nhỏ của mình...

Mẹ à! con thực sự rất biết ơn những lao động của mẹ. Phần đa gì con đã đạt được ngày lúc này đều là do sức lực của bà mẹ nuôi dạy. Chung tình của chị em con biết sẽ không còn thể như thế nào báo đáp, nhờ vào có mẹ mà đàn bà của chị em đã thực sự cứng cáp và đang là 1 trong người công dân xuất sắc của gia đình, trường lớp cùng của làng hội. Nhỏ sẽ luôn cố gắng học tập thật giỏi để mẹ cảm thấy im tâm. Và con sẽ luôn cố gắng để triển khai xong mình để biến hóa người phụ nữ tuyệt vời như mẹ! nhỏ cảm ơn đầy đủ điều tốt đẹp nhất mẹ đã giành cho con, trên chặng đường con vẫn đi bé rất cần phải có mẹ ở mặt cạnh.

Con chưa bao giờ nói được những lời yêu thương với mẹ. Nhưng vào lòng nhỏ luôn yêu bố mẹ, yêu gia đình chúng ta. Bé YÊU MẸ, chúc Mẹ luôn mạnh khoẻ, hạnh phúc, và luôn là hậu phương vững chắc của gia đình ❤️

Bài văn 2

"Gửi đến bà bầu người con luôn luôn yêu cùng kính trọng!

*

Thật ra lúc viết bức thư này bé cũng do dự mình buộc phải viết về cái gì nữa chưa phải vì con không tồn tại gì để nói với chị em mà chỉ là đều điều nhưng mà mẹ khiến cho con thừa nhiều, quá mập mạp khiến chính phiên bản thân con cũng không biết mình phải nói trường đoản cú đâu nữa. Giờ đây con là một cô gái 19 rồi cũng được xem là một phụ nữ mẹ nhỉ? nhưng mà trong mắt mẹ con vẫn luôn luôn là đứa con gái nhỏ xíu bỏng bắt buộc đến từng sự chở che, hỗ trợ của mẹ.

Một cô tinh ma ương bướng, cương ngạnh như con đã không ít lần khiến mẹ bi tráng chỉ vị những lời nói thiếu xem xét và tính tình trẻ em của bạn dạng thân, mẹ luôn muốn giỏi cho con con biết điều ấy nhưng khi bà bầu dạy bảo bé lại khư khư ích kỉ ôm siết lấy ý con kiến riêng của bản thân mà ko nghe lời của người mẹ chỉ biết khiến mẹ thêm phiền lòng. ăn năn hận, con lừng khừng nên trị lỗi lầm của bản thân mình ra sao bởi vì vậy con đã rèn luyện mình biết điều gì không đúng điều gì đúng phải sống thế nào để ko uổng tầm giá “Công cha – Nghĩa mẹ’’.


Mẹ ơi bà bầu biết không so với con 10 năm không nhiều năm cũng không ngắn nhưng này lại là quãng thời gian con cảm xúc đẹp nhất. Đi qua mỗi năm từng năm một con lớn lên trưởng thành hơn, phát triển thành một cô bé hoàn hảo rộng qua bàn tay của mẹ. Con hạnh phúc nhiều lắm, vui các lắm vì bé có người mẹ người luôn lắng nghe trung ương sự của con, cho con cảm nhận được tình yêu thương thương ấm cúng của mái ấm gia đình mà không hẳn đứa trẻ nào thì cũng có. Đôi khi bé cũng chạnh lòng do mẹ đối chiếu con với chị hay với anh em xung quanh cơ hội đó con chỉ biết giận hờn một giải pháp vô lí cau có khá nhiều khi phát ngôn ra những lời nói nông cạn làm cho tổn mến mẹ, nguyên nhân lúc đó bé lại ngơ ngơ đến cầm ?

Mẹ chính là người nuôi nấng bé mà, sao bà mẹ lại ý muốn con trở buộc phải xấu đi, người mẹ chỉ muốn liên hệ con thôi. Nghĩ đến, nhỏ lại hy vọng đánh, hy vọng mắng nhiếc bản thân mình ngây ngô ngốc chỉ biết quan tâm đến đến bạn dạng thân cơ mà không nghĩ đến tấm lòng của fan mẹ, tội vạ của bé đáng trách.

Hằng ngày bà bầu phải lo toan bộn bề công bài toán kiếm tiền nuôi gia đình quán xuyến mọi việc lớn nhỏ tuổi trong nhà, có lẽ con chưa bao giờ nói điều đó nhưng con thương mến mẹ tương đối nhiều con mong rằng tương lai lớn lên cũng sẽ trở thành một người tài năng như chị em vậy chỉ là mong mơ dễ dàng và đơn giản như vậy thôi.

Có lẽ trong mắt fan khác mẹ không trả mĩ, không hoàn hảo nhưng trong mắt con bà mẹ và mái ấm gia đình luôn là số một ko gì sánh bằng, là tất cả và luôn luôn là lí do để con nỗ lực vươn lên từng ngày, rèn luyện bản thân trở nên giỏi đẹp. Rồi trong cả khi gia đình ta rơi vào yếu tố hoàn cảnh khó khăn nhất, bé thì chỉ biết khóc nhưng chị em – cùng với trái tim kiêu hãnh của một fan từng trải vẫn ko suy sụp, thuộc bố, nhì bàn trắng tay mà bước đầu lại tự đầu.

Từ khi bé nhận thức được gần như việc, con biết người mẹ của con là tín đồ mạnh mẽ, thật không dễ ợt thấy được giọt nước mắt yếu ớt đọng làm việc khóe mắt nơi người mẹ vì bà mẹ biết mình là điểm tựa của nhỏ cái, của cả mái ấm gia đình này. Chính vì như thế khi thấy bà mẹ khóc con bi thương lắm nhưng con lại càng quyết trọng tâm mình yêu cầu trở nên tài giỏi, trở nên khỏe mạnh để đảm bảo khỏi phần lớn giọt nước đôi mắt kia. Dù căng thẳng mệt mỏi mẹ cũng không khi nào để lộ ra phía bên ngoài lúc nào con cũng chỉ thấy ánh mắt biết cười của mẹ luôn hướng đến con mà lại thôi đôi lúc con suy nghĩ mẹ mạnh bạo thật đấy không gì rất có thể đánh gục được cả nhưng chưa phải mẹ khỏe khoắn là vì mái ấm gia đình chứ không phải vì chị em là đa số siêu nhân vật trong các tập phim mà vì bà bầu là chị em của con.

Con khóc mẹ luôn luôn là người kề bên ủng hộ nhỏ nhưng mẹ chưa hẳn là người nâng bé dậy mà mẹ ý muốn con vực lên trên đôi chân của bản thân mình mà không buộc phải ai trợ giúp dù kia là chị em đi chăng nữa. Con biết gồm lẽ bây giờ con không đủ xuất sắc hay thậm chí là siêu tệ nhưng người mẹ ơi nhỏ biết một điều rất có thể con con đường tương lai phía trước của con sẽ có được những rào cản, đều cám dỗ, … làm bé lạc mất phương hướng tuy nhiên ở tê phía tuyến phố tương lai của con luôn có nụ cười, ánh mắt, tình yêu quý của mẹ đó là ánh sáng là sự thức thức giấc khi con lạc lối, con biết bàn tay bà bầu sẽ luôn năm mang tay con cho con tinh thần và mức độ mạnh.

Con sợ hãi lắm khi nghĩ cho mai này có một ngày bà mẹ sẽ tách xa con sẽ đi cho một khu vực mà bé không nhìn thấy bà mẹ nữa nỗi sợ hãi đó phong bế lấy bé không lối thoát khiến cho con hoang mang rất nhiều vì nếu bà bầu đi thì bé sẽ nhờ vào ai, sẽ cố kỉnh lấy tay ai, sẽ nghe những khẩu ca của ai để bé có niềm tin về phía trước. Tuy nhiên nghe lời cô nói nhỏ đã biết nhỏ sẽ sống giỏi hơn thương mến mẹ nhiều hơn học tập tốt hơn để một mai đây bé sẽ chưa hẳn hối hận về những việc làm của mình.

Trong mắt con chị em là người đẹp nhất khi căng thẳng vì học tập tập, vì đồng đội hay cuộc sống đơn thuần xung quanh con, ôm bà bầu con lại có được cảm xúc bình yên ổn thư thái, hương thơm của người mẹ nhè nhẹ đưa bé vào giấc mộng yên lành. Người mẹ là tín đồ đã ban cho con cuộc sống thường ngày này, là người dạy con tất cả, cho nhỏ biết sinh sống biết yêu thương trở thành một con fan tốt. Kỉ niệm bên mẹ là gần như hồi ức xinh tươi của bé là phần đông trang kỉ niệm theo bé suốt cuộc đời mà nếu con quên đi đã là tấn công mất chính phiên bản thân mình.

Và con mong mỏi nói với bà bầu một điều rằng: nhỏ sẽ mập sẽ cứng cáp sẽ phấn đấu rất là mình bởi mai này bé muốn là điểm tựa của phụ thân và bà mẹ để con rất có thể báo đáp được công ơn không gì sánh bằng mà chắc hẳn rằng không bao giờ là đầy đủ với hồ hết gì mẹ đã làm cho đã hi sinh mang lại con.

Dù con phố phía trước của bé có trở ngại có vất vả con rất có thể gục ngã hoàn toàn có thể rơi nước mắt tuy nhiên cạnh bé lúc đó không phải là chị em mà là trái tim của mẹ của cả gia đình luôn sinh hoạt cạnh bé cho bé thêm dũng khí vượt mặt những trở ngại những hại não trước mắt chắc chắn là sẽ là vậy. Và câu nói sau cùng mà con luôn luôn nói với mẹ: con yêu mẹ rất nhiều mẹ ơi !"

Bài văn 3

Cảm ơn người mẹ đã sinh bé ra trên đời, sẽ yêu thương và chăm sóc cho con.

“Mẹ ơi đêm sẽ khuya rồiỞ bên hiên vắng nhỏ ngồi đếm saoNỗi niềm gửi đến trời caoLệ cay khoé mắt lẫn vào láng đêm.”

Biết viết bao nhiêu chữ mới hoàn toàn có thể tả hết nỗi lòng của mẹ? “Mẹ”, một từ đơn giản thôi nhưng lại lại chứa đựng biết bao nhiêu là tình thương, chân thành và ý nghĩa sâu sắc thật bao la, rộng lớn lớn. Trải sang 1 đời người, tảo tần tháng ngày, cai quản bao mưa nắng, nhọc nhằn ai hay…

Đi đâu làm gì rồi cũng trở lại bên mẹ. Ngày còn nhỏ nhắn là đứa trẻ em còn ham chơi chẳng đề xuất lo toan, suy xét rằng khi tất cả té đau, bị ai bắt nạt cũng có mẹ sống bên, lắm lúc sà vào lòng người mẹ khóc nấc lên cũng chẳng sao. Rồi đến chiếc tuổi cắp sách đến trường, mẫu tuổi quá ưa bồng bột, ngang tàng, vô ưu, vô lo lắm. Có những lúc tôi còn suy nghĩ tới chuyện quăng quật nhà ra đi vị bị chị em mắng, bà bầu la rầy xuyên suốt ngày. Rồi lại nghĩ về mình vẫn tự có tác dụng mọi việc cho đến khi nào thật thành công rồi thiệt giàu có những lúc đó quay lại để bà bầu thấy rằng tôi làm cho được đa số thứ chứ không vô bổ như bà bầu hay mắng. Nhưng lại rồi kế tiếp mới phân biệt thế giới bên ngoài kia lòng ngưòi “đắt” lắm, thương yêu cũng phải tất cả điều kiện. Tình ngọt ngào của mẹ đối với con là sự ấm áp, sự bao dung, che chắn nhưng chắc hẳn rằng con đang quá vô tâm, chỉ biết chào đón tình cảm, thân thương của mẹ mà không hề biết đáp trả chỉ biết giữ gìn khăng khăng mang đến riêng mình. Do vây, qua hội thi “ Lời yêu thương thương cho ngày của mẹ” con mong mỏi gửi tới lời cảm ơn về việc hi sinh cao thâm dành cho mẹ - nốt trầm bởi con.

Xem thêm: Cách Sửa Lỗi Cf Out Of Memory Cf, Hướng Dẫn Sửa Lỗi Out Of Memory Khi Chơi Cf

Mẹ tôi năm nay 37 tuổi, một người đàn bà nuôi dạy, âu yếm con cái, lo vấn đề nội trợ và thiêng liêng rộng là xuất hiện và nuôi chăm sóc chị em công ty chúng tôi nên người. Ngày nào cũng vậy, mẹ luôn là tín đồ dậy sớm âu yếm cho gia đình, nưỡng rẫy. Rồi màn đêm từ từ buông xuống “Một đêm mùa hạ êm như nhung với thoảng qua gió mát…” thì lúc đó bóng dáng vẻ người nhỏ tuổi nhắn, da sạm do cái nắng và nóng gắt của mùa hè mới dần xuất hiện từ phía xa. Còn lưu giữ hình ảnh hai chị em vui chơi giải trí trước ngõ ngóng chờ chiều xuống mẹ về chỉ nhằm ôm bà mẹ hay ao ước mẹ cho các chiếc kẹo nhỏ nhỏ. Hay các chiếc đêm hè mất điện “Bàn tay bà mẹ quạt chị em đưa gió về” Mẹ không những hi sinh giấc ngủ của bản thân để đem về làn gió mát cho giấc ngủ của con mỗi tối hè nhưng còn chuẩn bị sẵn sàng chở che, nâng đỡ, làm dịu mát tâm hồn con, dành riêng cho con phần nhiều điều tuyệt vời và hoàn hảo nhất nhất trong cuộc sống. Tôi thương chị em lắm, từng giọt những giọt mồ hôi mẹ rơi trên tuyến đường mưu sinh, giữa mẫu nắng như thiêu như đốt tốt những trận mưa bất thốt nhiên nhưng chị em vẫn không làm mất đi đi thú vui của mẹ dành riêng cho con cái sau đa số giờ mẹ đi làm về tương tự như những lời cồn viên, share với tôi và những em tôi bất kỳ chuyện vui buồn.

Tình bà bầu - nhị tiếng ấy thiêng liêng cao quý đến nhường nào. Khi chúng ta chào đời, cất số đông tiếng khóc, những bước đi đầu tiên trong cuộc sống thì mẹ chính là người nâng đỡ, khích lệ khi ta vấp ngã, là tín đồ lau những dòng nước mắt nóng sốt con lăn trên đôi má ấy. Gió sương của đời khiến cho mẹ càng ngày già đi, hầu hết nếp nhăn dần mở ra và đôi bàn tay chai sạn của người mẹ nhưng bà mẹ chưa khi nào kêu than một câu nào. Bởi mẹ luôn luôn nghĩ cho những con luôn luôn vui khỏe mạnh là món xoàn vô giá dành cho mẹ.

Rồi bọn họ cũng đến loại tuổi trưởng thành, đa số tâm sự tuyệt dành đa số lời yêu thương thương mang lại mẹ cũng trở thành khó khăn cùng ít dần đi. Nhiều lúc tôi tự hỏi: “ mình đã quá vô trung ương với phụ huynh sao?” rồi lại cân nhắc vu vơ về các chiếc việc bản thân đã làm cho mẹ đề nghị buồn. Tất cả hôm, tôi cài hỗ trợ cho mẹ một áp dụng trên điện thoại cảm ứng để mẹ rất có thể xem phim xuất xắc chương trình hâm mộ nào đó. Bà mẹ tôi yêu thích lắm, tìm đủ các bộ phim truyền hình cũ các chương trình mà mình ngưỡng mộ để xem. Ráng nhưng cũng có thể có chút bất tiện là mẹ không quen với các thao tác làm việc sử dụng phần mềm, không biết phương pháp tìm tìm và sàng lọc tập phim, lần nào thì cũng nhờ đến việc trợ giúp của tôi. Từ ngày có ứng dụng, mẹ siêng năng xem phim vì thế cũng cần cù nhờ tới sự trợ giúp của tôi đề nghị đối lúc cạnh tranh tránh ngoài việc khiến tôi bực bội. Một lần khi đang bù nguồn vào đống bài xích tập để sẵn sàng thi cuối kì , chị em chạy lại hỏi tôi chỉ cái này, bảo cái kia nhưng lúc đó tôi ko kìm được tức tốc tỏ thái độ tức giận với mẹ. Tính từ lúc lần đó, nên mất một thời gian khá nhiều năm không thấy mẹ nhờ tôi tốt hỏi tôi điều gì về áp dụng nữa. Một hôm, bà bầu thấy tôi đang ăn cơm dứt liền rón rén hỏi dò tôi: "Con không còn bận rồi chứ? rất có thể giúp chị em tìm tập phim này được không? mẹ loay hoay mãi mà đo đắn tìm…" Giọng người mẹ càng nói càng nhỏ, mang đến từ sau cùng gần như chẳng còn chút music nào. Cảm giác mẹ đang sợ quánh tôi điều gì đó, hại sẽ khiến cho tôi ko vui…Hành hễ của mẹ khiến cho tôi khôn xiết đau lòng, lần chần kể từ bao giờ người bà mẹ cứng rắn của mình lại trở nên rụt rè như vậy. Chỉ là nhờ tôi trợ giúp một việc bé dại nhặt thôi mà sao lại phải cẩn thận như vậy.

Tôi đột nhiên cảm nhận thâm thúy thấy rằng cha mẹ đều vẫn già rồi. Ngay trong lúc cửa hàng chúng tôi dần dần to lên, từ rất nhiều đứa trẻ ngu ngơ trở thành người lớn hoàn toàn có thể tự lập phụ trách thì phụ huynh cũng dần già đi. Sức mạnh của cha mẹ ngày càng yếu hèn đi, hiểu biết về nhân loại hiện tại cũng sẽ ngày càng ít, để bé cái đưa ra quyết định mọi việc ngày càng nhiều, tầm chú ý và kinh nghiệm có hạn, đã tới lúc cần phải nương tựa và nhờ vào vào những đứa con như bọn chúng ta. Họ thường nghĩ về rằng chỉ việc kiếm được nhiều tiền là rất có thể khiến cha mẹ sống sung túc những năm tuổi già. Thực ra không cần vậy, bố mẹ của bọn họ không hề muốn không ít những lắp thêm về vật chất như vậy, lắp thêm mà bố mẹ cần là xúc cảm an toàn, cảm hứng được dựa dẫm và được chở che.

“Mẹ, khi mắc bệnh cũng đó là thời gian duy nhất mẹ được ngủ trọn giấc, là thời hạn để người mẹ được nghỉ ngơi, Mẹ, lúc vắng đi khỏi vị trí thường ngày rồi, bắt đầu thấy không có ai thay thế được.” cuộc sống này, mẹ cho tôi cuộc sống, dạy dỗ tôi phải người, bà mẹ là người anh hùng theo bước chân tôi hằng năm tháng, tôi niềm hạnh phúc biết bao khi luôn có chị em trên những cuộc hành trình. Cùng tôi mong muốn nhắn nhủ đến tất cả những ai đang làm mẹ bi thiết phiền thì mau trở lại sửa sai cùng xin lỗi mẹ, vị tình chủng loại tử là thiêng liêng và là duy nhất, cho dù thế giới này còn có quay lưng lại cùng với ta thì người mẹ vẫn đang dang rộng lớn cánh tay chờ đợi ta xoay về.

Mẹ ơi! Cảm ơn bà mẹ đã sinh nhỏ ra trên đời, đã yêu yêu đương và chăm sóc cho con.

Con yêu mẹ rất nhiều!.”

Bài văn 4

Con mong mãi được bên Mẹ

*

"Mẹ ạ, bé biết tình thân mẹ dành cho con là khôn cùng vô tận, núm mà trước giờ, con trước đó chưa từng nói lời yêu thương mẹ. Nhỏ biết mẹ luôn dõi theo từng bước chân con đi, vui những thú vui của con và bi tráng khi con gặp gỡ những điều không phải như ý muốn.

Nhưng mẹ à, mẹ biết mà, tình thương đâu cứ tuyệt nhất thiết phải nói ra new biết, gồm có tình yêu khẩu ca cũng không mô tả hết; có những yêu thương cần cảm nhận bằng trái tim bắt đầu thấy hạnh phúc. Bà mẹ chẳng mấy khi nói yêu bọn chúng con, nhưng bé biết tình dịu dàng của bà mẹ là cực kì vô tận. Nhờ tình yêu thương thương, âu yếm của mẹ, con đã thành công giành được giấc mơ đh của mình. Bé đã to lên trong tình thương của mẹ, và bà bầu à, tuy nhỏ không nói, nhưng bà bầu biết mà, bé yêu bà mẹ nhiều lắm, chỉ là con ngốc, tất yêu đứng trước mẹ, rồi bao phủ lấy mẹ, vùi nguồn vào vai mẹ như hồi còn nhỏ, tiếp đến thì âm thầm nói cùng với mẹ: “Mẹ à, nhỏ yêu mẹ…“

Những tháng ngày xa chị em đi học, bé nhớ gia đình mình, nhớ mẹ, nhớ dáng vẻ người tất bật đi sớm về muộn của mẹ, lại càng cảm nhận rõ rộng tình yêu giành cho mẹ, cho mái ấm gia đình mình. Ngày nhỏ, bé chỉ ước ao mau chóng phệ thật nhanh, để trưởng thành, để có thể đi mọi chân trời góc biển. Mà lại bây giờ, nhỏ lớn rồi, con cũng đã có đủ sức để tự lập ko còn khiến cho mẹ phải lo lắng nữa. Nhưng nhỏ lại nhận thấy những nếp nhăn xếp trên khuôn khía cạnh mẹ, con thấy được tóc xanh của bà mẹ đã điểm vài sợi bạc, rồi con lại lo lắng, phân vân.

Mẹ ơi, hay bé không đề xuất lớn nữa, như vậy, bà bầu cũng không cần thiết phải già đi. Như vậy, con sẽ mãi được mặt mẹ, mãi được mẹ yêu thương… sẽ có một ngày làm sao đó, nhỏ sẽ ngồi bên bà bầu thật lâu, thật lâu, như ngày còn thơ bé, nói với chị em thật nhiều hầu hết yêu thương trước giờ con không nói, nói với mẹ: “Con yêu bà mẹ vô cùng.”

Bài văn 5

Mong chị em luôn trẻ trung và tràn đầy năng lượng để bé được mãi bên mẹ

*

“Trong cuộc sống thường ngày hàng ngày, bao gồm biết bao nhiêu fan đáng để chúng ta thương yêu và dành nhiều tình cảm. Mà lại đã bao giờ bạn nghĩ về rằng, người thân yêu nhất của công ty là ai chưa? với mọi người câu trả lời ấy rất có thể là ông bà, là mẹ, là anh chị em hoặc cũng có thể là anh em chẳng hạn. Còn riêng biệt tôi, hình ảnh người chị em sẽ mãi mãi là ngọn lửa thiêng liêng, sưởi ấm tâm hồn tôi mãi.

Mẹ của tôi tất cả dáng fan hơi gầy. Đôi vai bà mẹ bé bé dại mà nặng trĩu bao lo toan. Người mẹ lo ngày mai buộc phải dậy thật sớm lo cơm trắng nước cho cha con tôi, bà mẹ lo điện thoại tư vấn gái út dậy sớm tới trường vì nó tuyệt ngủ nướng cùng còn những nỗi lo khác, toàn bộ đều dồn lên đôi vai nhỏ xíu guộc ấy của mẹ. Đôi bàn tay chị em chai sần vì đề nghị làm lụng vất vả nuôi công ty chúng tôi khôn lớn, đến chị em shop chúng tôi được tới trường như chúng bạn, mang dù kinh tế nhà tôi cũng chưa phải là tương đối già gì. Mẹ năm nay đã gần bốn mươi bảy tuổi, chắc rằng vì gánh nặng cuộc đời, vì nuôi dưỡng mẹ tôi? quá trình của bà mẹ rất giản dị và đơn giản đó chính là làm phụ hồ nước , quá trình phụ hồ nước tuy nhắc tới tên phụ hồ thì nghe có vẻ đơn giản và giản dị ,mộc mạc solo sơ , tuy vậy không dễ dàng và đơn giản chút nào, thường phải đi sớm hơn cùng về muộn hơn tín đồ khác, thế nhưng nhưng bà mẹ không chính vì như thế mà vứt bê vấn đề nhà, vứt bê bé cái.

Từ bé dại tới giờ tôi luôn là người mà mỗi ngày mẹ nên đau đầu nhắc nhở và bị nạt có những lúc còn tiến công đòn các nhất, vị làm chị nên trách nhiệm phải lo cho các em. Với dòng tính ham nghịch , một lượt tôi đi tập múa văn nghệ, tập xong xuôi mãi đùa quên giờ về nhà, đã và đang 20 tiếng 30 rồi , bố bắt người mẹ phải đi tìm khắp nơi , tìm bằng được tôi về nhà, về đơn vị từ xa tôi sẽ thấy bố tôi đứng chờ quanh đó cổng tay cẩm 1 cây gậy to, người mẹ biết dạng hình gì tôi cụng bị đánh, nên chị em đã cấp đi trước với nói giúp tôi với gần như lời có tác dụng dịu bố, nhưng cuối cùng thì cha vẫn ko nguôi và đánh tôi chị em nhào vào đỡ đòn với tô. Cùng nhờ đêm này mà tôi nhận thấy rằng không hẳn vì phụ huynh ghét bỏ gì tôi , mà vì chưng sự lo lắng bồi hồi khi 1 đứa phụ nữ đã quá 10 h đêm còn chưa về, và người mẹ tôi đã bắt buộc chịu gánh đòn thuộc tôi. Từ thời điểm ngày đó bao gồm mẹ đã hỗ trợ tôi cứng cáp và có tác dụng một fan con ngoan hơn dổi với cha mẹ, và phân biệt mình rất cần phải gánh vác một trong những phần giúp đỡ bà bầu lo cho các em để tỏ long hàm ơn người bà mẹ yêu. Người mẹ có nước da ngăm đen đã bị rám nắng, mái tóc của mẹ dài ngang lưng đã biết thành cháy nắng nóng khi hặm hụi làm, nắng chói để đem lại cho tôi một cuộc sống đời thường ấm no. Khi đi làm mẹ hay búi tóc lên, để lòi ra mấy cùng tóc xoăn trông thật duyên dáng. Đi với làn tóc ấy đó là khuôn phương diện hình trái xoan của mẹ. Vầng trán của bà bầu cao rộng, có những lúc nheo lại lộ vẻ suy tư. Năm tháng, thời hạn đã hằn lên khuôn mặt người mẹ những mối nhăn nho nhỏ. Mặc dù vậy phụ huynh tôi không ngừng thúc dục và dạy bảo chị e tôi học hành, mẹ nói các con yêu cầu học, học tập trước tiên để triển khai người , học nhằm bồi đắp tri thức, học để sống đúng với làng hội, dù cuộc sống thường ngày có trở ngại thể nào gia đình mình cũng sẽ là mãi ấm cho những con thời điểm cần 

Mỗi cách đường tôi đi đều phải có bóng dáng vẻ của bà bầu cạnh bên. Mẹ tôi là người thiếu phụ hiền hậu, đảm đang, trái tim nồng ấm. Dù thực trạng nhà tôi không khá giả nhưng bà mẹ luôn chia sẻ với mọi mảnh đời khốn nặng nề bằng việc tham gia nhiều vận động cộng đồng.

Không có bà mẹ động viên, có lẽ cuộc đời tôi mãi trong trơn đêm. Học thức giúp tôi kiếm tìm thấy ánh sáng. Tôi yêu bà mẹ hơn ngẫu nhiên điều gì trên cuộc đời này. Con biết mẹ đã chịu từng nào vất vả bởi vì con. Bà bầu luôn dành cho con số đông điều tốt đẹp nhất và luôn luôn nhận về mình những vất vả lo toan. Nhỏ thật suôn sẻ vì được gia công con của mẹ. Bao năm qua mẹ đã vất vả hi sinh, chăm lo cho bằng hữu chúng con. Ngày của mẹ, con không muốn gì hơn kế bên niềm hy vọng mẹ sinh sống thật lâu để vui vầy bên chúng con.”

Bài văn 6

Cảm ơn người mẹ đã mất mát vì con rất nhiều

*

“Giấu diếm con bao điềuMẹ nói dối con thật nhiềuĐể đảm nhiệm bao cam chịuChẳng ai thấu hiểuGiấu mơ ước đời mìnhDành tất cả cho gia đình”

Đấy là phần nhiều câu hát trong bài xích hát “Chưa khi nào mẹ kể”. Hình hình ảnh những tín đồ mẹ luôn luôn sẵn sàng "cất đi" ước mơ của phiên bản thân để hết mình chăm lo cho gia đình. Với họ, điều quan trọng đặc biệt nhất là được ngắm nhìn và thưởng thức mọi fan trong mái ấm gia đình trưởng thành, mạnh mẽ và sinh sống hạnh phúc.

Mẹ tôi cũng giống như bao người người mẹ khác vậy. Chẳng đọc được là nên nói đến mẹ tự đâu. Người mẹ tôi đã từng có lần là một cô bé đôi mươi cùng với bao ước mong và ước mơ nhưng rồi vội lại khi nhỏ đường thành công đang xuất hiện thêm để âu yếm cho một mái nóng gia đình nhỏ dại đong đầy hạnh phúc. Lúc này mẹ thật không giống mẹ nhỏ xíu và rám nắng và nóng sao đãng đãng thời gian ấy chẳng biết là bao lâu bà mẹ bỏ qua thói quen làm đẹp cho phiên bản thân mình. Người mẹ tôi đã chẳng còn mái tóc xanh mượt mượt ngày làm sao mà thay vào đó là 1 trong những mái tóc đã đổi màu bởi gió sương sớm buổi tối lo cho con. Bà mẹ chẳng còn làn da trắng như những ngày đôi mươi ấy mà bây giờ làn domain authority ấy lại rám nắng đính thêm lên đầy sự tảo tần nhanh chóng hôm. Đôi mắt hiện nay đã chẳng phần lớn không phát hiện ra rõ như bao ngày ngoài ra lăn dài trên đó gần như vết in sâu thẳm lo toan cho nhỏ cái, đôi bàn tay ốm guộc nhỏ tuổi bé ấy vẫn hàng ngày làm bao việc chẳng dịp nào nghỉ ngơi ngơi.

Với chị em chắc có lẽ gia đình là thứ tài sản quý giá chỉ nhất với chính đàn con thơ như shop chúng tôi là những người mà bà bầu đã giành gần như cả cuộc đời này để sinh ra,nuôi bự và lắng lo. Dẫu cuộc sống đời thường lắm vất vả, phần lớn bộn bề bao la giữa bề bộn nhưng chưa một lần tôi thấy bà mẹ than phiền. Người mẹ chưa bao giờ gục ngã trước giông bão bao giờ. Mẹ tôi quyết đoán với đầy khỏe mạnh trước gần như chuyện. Với con cái đây có lẽ rằng là một người bà mẹ nghiêm tương khắc của nghiêm khắc.

Tôi bước đi vào cánh cửa đại học mẹ là tín đồ chạy đôn chạy đáo đi tìm cho tôi mẫu phòng trọ ngay gần trường nhất,chắt chiu từng quả trứng gà, từng bó rau,quả cà gửi cho cô bé gái.Giờ đó chính tôi sẽ ở mẫu độ tuổi đôi mươi xuân xanh, khoảng thời gian xinh xắn nhất của đời tín đồ ấy, lúc đã ban đầu cảm thừa nhận rõ được những áp lực cuộc sống,những bon chen xã hội với rất không ít thứ xung quang quẻ tôi.Giờ new hiểu được bà mẹ đã vất vả như vậy nào,đã hi sinh ra sao vậy tuy nhiên tôi chưa lúc nào nói ra được câu cảm ơn chị em dẫu tôi cảm nhận rất rõ tình cảm nhưng mẹ giành riêng cho tôi cùng tôi cũng chẳng giám bộc lộ nổi một cử bỏ ra yêu thương.Ngày nhỏ dại nói lời cảm ơn bà bầu yêu mẹ thật dễ dãi nhưng dường như con người càng bự lên lời cảm ơn mẹ lại càng cực nhọc nói ra.

Nhân ngày của bà bầu 10/5 con ước ao mẹ một đời an ninh và cuộc sống bớt lo toan hơn. Con cảm ơn bà mẹ đã sống với hi sinh vì bé vì một mái ấm mái ấm gia đình nhỏ,đong đầy tình yêu.

Con yêu thương mẹ ❤️

Bài văn 7

Tình yêu của mẹ, thứ cảm xúc không phải báo đáp

"Khác cùng với tình yêu thông thường cần không ít lời nói, thể hiện để bệnh minh, tình thân của mẹ dành cho mình từ khi chúng ta sinh ra vẫn nguyên một trạng thái, bình thản, tự nhiên và không buộc phải báo đáp. Mẹ luôn yêu yêu mến con, che chắn cho con bởi cả trái tim và sinh mệnh. Bà bầu không lúc nào kể công nhưng nhỏ biết bà mẹ đã khôn xiết vất vả rồi! ".

Những gì mẹ tạo cho tôi, mẹ quyết tử vì tôi có lẽ cả chị em và tôi chẳng khi nào nhớ hết nhưng bao gồm những điều ấy đã làm nên tôi của ngày hôm nay. Đã 19 năm trôi qua, người luôn luôn bên tôi là mẹ, bà mẹ lo mang lại tôi đủ điều nhưng không 1 lần nào tôi bày tỏ tình cảm của chính mình cho mẹ, cho hai tiếng cảm ơn đơn giản và dễ dàng mà tôi còn không có tác dụng được. đôi khi tôi thấy bản thân bản thân thật tệ hại.

Thời gian cứ cầm lững lờ trôi qua, phần đa tháng năm bên người mẹ là rất nhiều kỉ niệm đẹp tươi nhất vào đời tôi. Nó thuộc tôi mập lên, trưởng thành và cứng cáp và biến cả những bài học kinh nghiệm cho cuộc sống thường ngày của mình. Còn nhớ lúc tôi 4 tuổi vị bố đi làm việc xa, tôi sẽ theo bà mẹ vào ngôi trường của mẹ. Ngôi trường vì phía bên trong vùng trở ngại nên mặt đường rất cực nhọc đi, đường mang lại trường vừa nhỏ dại lại vừa dốc, bao gồm con dốc gần như thẳng đứng. Ngôi trường nhỏ, phòng học liêu xiêu,dụng lên tự tre nứa vấn đề đưa bé chữ cho con em mình đồng bào đầy cạnh tranh khăn, ông chồng chất. Ấy vậy, mẹ vẫn luôn cật lực vì nghề. Chúng ta biết không, năm đó lần thứ nhất tôi tận mắt chứng kiến mẹ tôi đứng bên trên bảng đào tạo và giảng dạy cho các hình ảnh các chị là khoảnh khắc thật sự cực kỳ đẹp, thời gian đó tôi cảm thấy người mẹ tôi như một hero vậy . Trong đợt nghỉ dịch dài này, mẹ luôn lo lắng sợ học sinh quên đi loại chữ, số lượng mỗi tối người mẹ đều call điện dặn dò những em học hành, dặn cả phụ huynh hỗ trợ thúc đẩy các em học tập tập.

Chính vị nhờ bà bầu dạy dỗ và quản thúc mà chắc hẳn rằng lúc tôi phi vào tiểu học không bị bỡ ngỡ và hối hả nắm bắt bài tốt hơn. Các cuộc thi từ nhỏ tuổi đến mập mẹ luôn là bạn đông hành cùng tôi, đôi khi, chẳng một câu an ủi nào được thốt ra nhưng sự hiện diện của bà bầu ngay kề bên đã giúp tôi tất cả thêm động lực. Mẹ chính là người thầy đầu tiên của tôi trong học tập cùng cả vào cuộc sống. Chính mẹ là người bậm bạp nhất trong tôi.

"Con cho dù lớn vẫn luôn là con của mẹ,Đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con"

Tôi của ngày lúc này chính là sự tác động rất những từ sự dạy dỗ của tía và mẹ. Cảm ơn bà bầu đã sinh ra con và giáo dục con từng chút một. Hy vọng lớn độc nhất vô nhị của mọi người con là có thể bên bà bầu mình trong suốt cuộc đời. Cảm ơn từng giây từng phút mẹ luôn luôn bên cạnh.”

Bài văn 8

"Cảm ơn mẹ, cảm ơn mẹ ..."

*

Hôm nay nhân một ngày đặc biệt, con ý muốn viết đôi loại tâm sự gởi đến chị em của con. Phần đông điều mà lâu nay nay con vẫn luôn luôn giấu kín trong lòng.

Thời gian ngấm thoắt trôi qua bé dần phân biệt rằng mình đã mất đi những thứ nhằm rồi chỉ biết chú ý lại và tiếc nuối. Xuyên suốt ngần ấy năm trôi qua tôi trước đó chưa từng một lần chú ý sự nhọc nhằn, vất vả, toan lo của bà bầu - bạn sinh thành, nuôi dưỡng con yêu cầu người. Lo cho con từng miếng nạp năng lượng giấc ngủ. Cả cuộc đời mẹ trọng trách , tảo tần vì các con. Nhanh chóng hôm, buổi tối khuya vẫn chính là bóng dáng ấy bươn chải vị đời, vì chưng cuộc sống. Chỉ đến hôm nay khi đã đến lớp xa nhà, nhỏ mới thấu hiểu những hy sinh vĩ đại của mẹ.

Ngày đậu vào trường thpt Dân tộc nội trú thức giấc - con bước đầu một cuộc sống mới. Một cuộc sống thường ngày phải học cách một mình. Đói thì tự đề nghị đi mua, nhỏ xíu thì tự bản thân đi thiết lập thuốc,…chẳng biết phàn nàn với ai, cũng chẳng ai quan tâm hỏi han mình nữa rồi. Ngày bé chỉ hào hứng được sống tự lập, giờ đồng hồ thì chỉ mong được sống mãi sinh sống nhà. Chưa lúc nào một tuần lại dài như thế. Cũng chưa bao giờ cảm thấy lưu giữ nhà mang đến vậy. Ở giữa thành phố chật chội, đông đảo chỉ toàn mọi con tín đồ xa lạ, gặp được bạn đồng hương. Cảm giác thật sự rất hạnh phúc, bình yên. Con lại ý muốn được trở về nhà thật nhanh, để ăn uống bữa cơm chị em nấu,được xoay quần mặt gia đình, người mẹ nhìn bằng ánh nhìn trìu mến, nhẹ nhàng vuốt tóc tôi rồi nói những lời nói nhẹ nhàng, cử chỉ chăm sóc của mẹ. Nhỏ sẽ nhắc cho bà mẹ nghe đông đảo chuyện. Được mẹ yên ủi và đụng viên khiến cho con nô nức hơn nhiều. đam mê được gặp mặt mẹ là vậy nhưng mà lại lo sợ cảm hứng không còn ở trong nhà nữa, sợ duy nhất là cảm xúc xuống trường, cảm giác lại một mình chốn tp xa hoa, cái cảm hứng hôm trước vui vẻ thuộc gia đình, hôm sau chỉ thấy 1 mình ngồi thơ thẫn như một giấc mơ trưa hè.

Nhớ công ty lắm, nhớ những hôm bà mẹ thức trắng đêm những lần con bị ốm, nhớ dáng fan của mẹ nhỏ tuổi bé nhưng cấp tốc nhẹn, hoạt bát. Lúc nào mẹ bước tiến cũng vội vàng vã, thoăn thoắt, nhớ đôi bàn tay của mẹ nhỏ xíu gầy, xương xương tuy nhiên với con nó thiệt đẹp. Đôi bàn tay ấy vẫn lo cho nhỏ từng bữa ăn, giấc ngủ, ôm ấp tôi khi con còn thơ bé, dắt tôi đi những cách chập chững đầu tiên. đừng quên vậy tuy thế nào đâu dám gọi về cho mẹ, chỉ sợ không kiềm được cảm giác rồi òa khóc như đứa trẻ con mà thôi. Vậy đấy, bước đi ra ngoại trừ rồi mới hiểu ngoài mái ấm gia đình ra, chẳng tất cả ai tốt với mình vô điều kiện như thế. Lúc đầu chỉ mong gấp rút học kết thúc để đi học xa thật xa, đi dạo cho khoái lạc mà không trở nên gọi về. Đến lúc đi học rồi chẳng như bản thân tưởng, thứ gì rồi cũng phải trường đoản cú lo, cảm giác tủi thân khi chú ý mấy bạn làm việc cùng lớp thật như mong muốn vì luôn luôn có tín đồ nhà bên cạnh.

Mẹ cứ âm thầm đi bên cuộc đời của hai bằng hữu chúng con. Được mập lên trong tình cảm thương bát ngát của mẹ, người luôn luôn dành không còn yêu thương mang đến con bởi cả cuộc đời. Đó là một trong điều như mong muốn và hạnh phúc vô thuộc khi con được thiết kế con của mẹ. Nhỏ không thể nói hết được tình cảm của bản thân mình chỉ cùng với đôi tía dòng trọng tâm sự mà chỉ hiểu được mình phải nỗ lực thật các để người mẹ vui.

Cảm ơn chị em đã nuôi chăm sóc con cho nên người. Cảm ơn mẹ, về hầu như tháng ngày nhọc nhằn đang làm lưng mẹ còng xuống, hai con mắt mẹ rạm quầng vì chưng những tối không ngủ, về gần như nỗi ai oán lo mà người mẹ đã từng lặng lẽ chịu đựng bao năm qua….mong sao mẹ luôn luôn vui vẻ, dạn dĩ khỏe, hạnh phúc và sát cánh đồng hành cùng nhỏ trong suốt chặng đường dài."

Bài văn 9

““Con dù lớn vẫn là con của mẹĐi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”

Viết về mẹ, thực sự bé không biết viết bao nhiêu mang lại đủ, kể bao nhiêu mới hết. Mẹ yêu à! Đến tận bây giờ nhỏ vẫn chưa thể làm gì để bù đắp được công lao sinh thành của mẹ. Mẹ - người đứng sau luôn dõi theo từng bước chân của con. Mẹ - là một người bạn, một người cô, một người mẹ duy nhất mà không một ai có thể nạm thế được.

Từ nhỏ, bố đi công tác xa, một mình bàn tay mẹ đã chăm lo, nuôi nấng, dạy dỗ bé nên người. Con được nghe ông bà và các dì kể lại rằng lúc trước mẹ cũng là một người đẹp gái, có công việc ổn định. Nhưng lấy bố rồi sinh nhỏ ra, bởi hoàn cảnh và cuộc sống mẹ phải từ bỏ công việc của mình, ở nhà nội trợ và bắt đầu với công việc chân lấm tay bùn, bán mặt cho đất bán lưng cho trời. Có nhiều lần bé đã đặt câu hỏi “Tại sao?” cho mẹ. Mẹ trả lời rằng: “Tại mẹ không giỏi nên mới thế, con không muốn chân lắm tay bùn thì hãy cố gắng hơn mẹ.”

Con nhớ hồi cấp 2, lúc đó nhiều nhà đã sử dụng bếp gas vắt cho bếp củi. Còn nhà mình vẫn có bếp gas những vẫn dùng bếp củi để nấu nước sôi và nấu cám mang lại lợn. Có vài lần, vào ngày nghỉ, bé đã cùng mẹ với chiếc xe pháo đạp mini, đạp qua một vùng cát lớn để tơí nơi có rất nhiều cây thẹn. Mẹ và tôi đã chặt những cây thẹn tươi ấy về phơi khô để làm củi. Nó nhiều gai, có cây lại rất lớn,nhìn mẹ chặt từng cây thẹn, rồi có lúc bị nó đâm vào tay, bé xót lắm, nhỏ thương mẹ lắm. Nhỏ lại hỏi “Tại sao nhà họ lại không phải đi chặt củi như nhà mình hả mẹ?” Mẹ chỉ cười và nói rằng: “Mẹ ở nhà không làm gì nên đi thế này coi như thể dục con à.” Bây giờ con đã lên đại học, mẹ không chỉ lo cho bé mà mẹ phải lo đến 3 em của nhỏ nữa. Không gì vất vả, nặng nề bằng gánh nặng nuôi 4 đứa con ăn học. Dù bố là bộ đội nhưng không vì thế mà mẹ ỉ lại và dựa giẫm vào đồng lương của bố. Không làm cái này thì mẹ làm cái khác. Mẹ đi cấy thuê, rồi nhổ lạc, làm cỏ,…tuy không phải tất cả nhưng cũng đỡ đần được một phần nhỏ đến gia đình. Chỉ đồng lương của bố mà phải nuôi cả gia đình, còn bao nhiêu khoản khác. Nhưng vì lo đến 4 chị em, mẹ luôn phải cân nhắc trong các khoản đưa ra tiêu trong gia đình. Kể cả mỗi lần mẹ định may một cái áo tuyệt một cái quần, mẹ cũng đắn đo, vị dự. Con biết, mẹ làm như thế là vì thương con, không muốn bé thua kém bạn bè. Mẹ nói rằng: “Tự mình làm ra tiền không phụ thuộc vào ai mới có quyền, mới được người khác tôn trọng”

Con gái của mẹ sắp sửa tròn đôi mươi tuổi cũng có nghĩa là mẹ đã ngày một già hơn. Mái tóc của mẹ đã có nhiều sợi bạc, có lẽ một phần vì tuổi tác nhưng một phần là vì mẹ suy nghĩ nhiều, lo lắng đến con. Nhìn bao nhiêu người bằng tuổi mẹ, trên tóc họ chưa hề có một sợi bạc, nhỏ biết bản thân bé chưa tốt, nhiều lần còn giận dỗi mẹ. Là đứa cháu, đứa bé đầu nên được ông bà cũng như bố mẹ nuông chiều từ nhỏ. Có lẽ vì thế mà cái tính”hay dỗi” hiện lên trong bé người tôi. Dù biết đó là xấu nhưng không hiểu tại thế nào cho đến tận bây giờ nhỏ vẫn chưa thể bỏ được cái tính xấu ấy. Mỗi lần về nhà, thấy mẹ đi làm thuê, con không muốn mẹ đi chút nào. Mẹ lại nói: “Ở nhà tiền mô mà thiết lập cái này cái nọ” nhỏ lại giận dỗi. Có lẽ mẹ không hiểu ý con. Không phải con không muốn mẹ kiếm tiền, nhưng có lúc chỉ về được một ngày nhỏ chỉ muốn mẹ ở nhà với nhỏ mà mẹ lại đi làm. Mẹ nạt con, mẹ nói nhiều không phải vì mẹ ghét con, mẹ chỉ muốn con hiểu và muốn con tốt hơn.

Chưa bao giờ con đứng trước mặt mẹ nói yêu mẹ, thương mẹ cả. Con chưa là đứa con ngoan, nhỏ còn làm mẹ buồn, làm mẹ phải suy nghĩ nhiều về con. Nhưng vào lòng con, mẹ là người con yêu thương nhất.

Nhân ngày của mẹ, qua bài viết về mẹ, con muốn nói với mẹ rằng: “Con xin lỗi mẹ nhiều! con yêu mẹ nhiều lắm!" Mẹ đã dạy bé nên người, cho bé có được cuộc sống này. Mẹ luôn dặn dò bé không được ngừng cố gắng vì môi trường mà nhỏ đang học khó khăn hơn những gì bé tưởng tượng. Tình mẹ vĩ đại như thế, nên con hy vọng rằng, mẹ luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và sự yêu thương, những điều tốt đẹp nhất trên đời luôn đến với mẹ. Nói cảm ơn mẹ, cả đời này không bao giờ đủ mẹ à. Con chỉ mong mỏi thời gian trôi chậm lại để mẹ cả cuộc đời này luôn ở bên con, để bé có được cơ hội bù đắp công ơn của mẹ. Hạnh phúc của con là được nhìn thấy nụ cười của mẹ mỗi ngày.

567live XoiLac TV